Sau 30 năm làm lập trình viên, đến tuổi nghỉ hưu, người đàn ông 63 tuổi ở Sài Gòn vẫn theo đuổi giấc mơ đại học.

Đó là trường hợp của ông Nguyễn Dư Đức, ở quận 2, TP HCM. “Trước đây, khi còn đi làm, tôi chỉ ước gì mình có thể nghỉ 5-6 tháng để dành thời gian cho bản thân. Nhưng gần 2 năm nay, khi quyết định nghỉ việc về hưu an hưởng tuổi già, suốt ngày quanh quẩn ở nhà, tôi lại bắt đầu thấy buồn chán”, ông Đức chia sẻ. Với mong muốn trở lại với công việc, ông Đức tiếp tục học đại học để cập nhật kiến thức trong lĩnh vực Công nghệ thông tin.

Trước đó, ở tuổi 20, ông rời Sài Gòn đi du học ở Canada, ngành Kỹ sư cơ khí. Sau 2 năm theo đuổi ngành này, đến kỳ thực tập, ông phải di chuyển về phía bắc Canada – nơi có thời tiết rất khắc nghiệt. Phải thực tập ở một thành phố nhỏ với vài nghìn dân, đời sống rất buồn tẻ trong khi hầu hết mọi ngày trong ba tháng là mùa đông khắc nghiệt. Nhiệt độ âm 20 đến 40 độ C nên chàng trai trẻ bắt đầu suy nghĩ lại ngành học của mình.

“Sau khi về lại trường, tôi quyết định phải đổi qua ngành học khác, một ngành có thể làm ở thành phố lớn và ít lạnh hơn và tôi đã dọn về Montreal, Quebec để học ngành Khoa học máy tính, mặc dù vào thời đó, rất ít trường đại học dạy ngành này”, ông Đức nhớ lại.

Bắt đầu học ngành Khoa học máy tính khi lĩnh vực này còn rất mới, ông là một trong những thế hệ đầu tiên học và ứng dụng công nghệ thông tin vào công việc và cuộc sống. Năm 1979, khi tốt nghiệp Kỹ sư công nghệ thông tin, ông Đức đầu quân làm lập trình viên cho một công ty công nghệ ở Canada. “Ngành này hồi đó còn ‘hot’ lắm, không mấy ai học, công nghệ cũng mới bắt đầu phát triển nên khi mới ra trường, tôi được nhiều công ty chào đón. Còn ở Việt Nam, lúc đó máy tính và Internet chưa phát triển”, ông Đức nói và cho biết, sau hơn chục năm làm việc tại Canada, ông chuyển qua làm việc và định cư tại Mỹ. Ông cũng từng có nhiều năm làm việc tại Trung Đông.

Gần hai năm nay, ông Đức quyết định nghỉ việc để về Việt Nam an hưởng tuổi già, sau hơn 30 năm làm lập trình viên. Tuy nhiên, không vướng bận gia đình, vợ con, cuộc sống quá an nhàn, ông Đức lại muốn làm cho mình trở nên bận rộn bằng việc đi học đại học. “Thực ra tôi đi học không phải để lấy bằng, vì bằng cấp và kiến thức tôi có nhiều rồi. Nhưng những thứ tôi biết giờ đã cũ, tôi đi học chỉ để cập nhật lại một số kiến thức và ngôn ngữ lập trình mới để đi làm lại trong thời gian tới”, học viên cao tuổi nhất của Đại học trực tuyến FUNiX chia sẻ.

Nói về việc đi học đại học trực tuyến, người đàn ông này cho rằng, đây là cách để chủ động thời gian, và tiết kiệm công sức đi lại. “Hồi xưa tôi đi học rất vất vả khi ngày nào cũng phải cắp sách tới trường. Có những ngày vào mùa đông, thời tiết âm dưới 20 độ C, những lúc đó tôi chỉ ước gì mình ngồi trong phòng, đắp chăn lại mà vẫn có thể học bài, khi thấy mô hình học đại học trực tuyến tôi đã đăng ký ngay”, học viên cao tuổi chia sẻ.

Ông cũng tự nhận, với kinh nghiệm làm việc trong lĩnh vực công nghệ thông tin hơn 30 năm, có thể nhiều kiến thức ông nắm chắc hơn cả các mentor ở FUNiX. Tuy nhiên, đây là lĩnh vực rất rộng, mỗi người nắm chắc một khía cạnh, nên ông vẫn muốn đi học đại học. Bản thân có thể tự học, nhưng để đưa mình vào khuôn khổ, đồng thời có tương tác tốt hơn trong việc học, ông Đức đã lên lịch học cho mình.

Tự nhận mình không phải là người ham học mà là người rất thực dụng, ông Đức cho biết mình có cả một kế hoạch và lộ trình cụ thể. Không vướng bận, ông có thể dành 5-6 tiếng mỗi ngày online học bài với hy vọng kết thúc chương trình sớm để tiếp tục đi làm.

N.Loan