Bài đăng trên facebook Mentor Phan Phương Đạt – Giám đốc FUNiX ngày 16/8/2018
Từ lúc học xong về nước, tôi chỉ quanh quẩn làm FPT.
Tôi không có may mắn được làm việc đủ lâu và gần với các anh Bình, Ngọc, Tiến, Châu và nhiều người khác mà tôi rất muốn.
Nhưng có may mắn được làm gần và khá lâu với hai người.
Với tôi, họ là đồng chí, sếp, anh, thầy. Là role model. Là mentor.
Họ rất khác nhau và cũng rất giống nhau.
Một như núi cao, khó đến nhưng là nơi trú ẩn,
Một như sông rộng, đi tưới mát khắp nơi bất kể xa gần, đất màu hay sỏi đá.
Một ở công ty từ sáng sớm đến tối mịt, một lang thang ngoài đường cũng sáng chí tối.
Người ngồi lỳ thích viết quy trình, người chạy ngoài đường thích nói ý tưởng.
Người viết quy trình không bao giờ chịu bật và tắt đèn, dù đến sớm nhất và về muộn nhất (ai bật thì đi mà tắt!)
Người diễn thuyết thì lấy tay vân vê lỗ thủng trên áo len chỗ khủyu tay.
(Tiếc là sau khi FPT lên sàn thì hai hiện tượng này đều biến mất).
Một có cả tóc lẫn mũ, người kia chẳng có gì.
Nay một ở ngoài FPT nhưng luôn đau đáu bên trong, một ở trong FPT và trăn trở bên ngoài
Một có khẩu vị rõ ràng: thích ăn ớt, người kia ăn khỏe bất cứ món gì
Một người đồng cảm và chia sẻ, một luôn đánh lạc hướng và mở ra đường mới
Một người thoạt nghe vô lý sau thấy đúng, người kia thoạt nghe rất đúng sau thấy vô lý rồi sau nữa lại đúng.
Họ đều yêu công việc, chăm chỉ, luôn cho tôi cái mới, quan tâm tin tưởng tôi, và khiến tôi tin rằng điều duy nhất cần làm là những điều mà mình nghĩ là tốt cho tổ chức.
Quan trọng nhất, họ có chung ngày sinh. Chúc mừng sinh nhật các anh, mong sẽ luôn được làm và chơi cùng các anh!
Leave a Reply