(Bài viết trên facebook cá nhân Nguyễn Thành Nam – đăng ngày 1/6/2017)
Em ơi có bao lâu, 60 năm cuộc đời!
30 năm đầu, anh ở với đất mẹ thân yêu!
Còn 30 năm sau, anh gắn bó ở đây
Với em, Việt Nam!
Tôi dịch lời cám ơn của Preben như vậy, trong không khí ấm cúng mừng sinh nhật ông 60 năm.
Preben người Đan Mạch, là quản lý tòa nhà của HITC, nơi chứng kiến nước mắt, mồ hôi những ngày đầu vật lộn để lớn lên của Fsoft. Ông đến Việt Nam từ những ngày đổi mới của đất nước. Nửa đời ông sống ở Việt Nam. Vợ ông – một nửa nữa, là người Việt Nam.
Có lẽ ai đã từng ở HITC đều nhất trí rằng, không có tòa nhà nào ở Hà Nội có dịch vụ tốt như vậy. Dưới sự hướng dẫn của Preben: Ngay cả toalet, không chỉ sạch sẽ mà sáng bóng, nhân viên không chỉ tận tụy mà phải thật sự thạo việc. Chúng tôi mở quán nước vỉa hè Phương-Hiệp ngay giữa tòa nhà sang trọng, các anh chị cũng chiều, hướng dẫn thông khói, cách âm. Anh Đông bảo vệ tâm sự: Chúng em phải nhớ mặt khách ở, nhớ công ty khách làm việc, nhớ xe khách đi, nhớ đồ khách hay mang theo… À, quên khoe anh, bây giờ bọn em còn dắt xe ra cổng cho tất cả các khách nữ.
Hồi mới chuyển sang tòa nhà Duy Tân, có mấy cái cây để dưới sảnh hay bị bụi bám, nhắc thế nào đội vệ sinh cũng không làm được. Tôi sang hỏi Preben bí kíp. Ông bảo: Mày bảo chúng nó thế nào. Tao bảo chúng nó thấy bẩn phải lau ngay. Sai rồi, mày phải bảo là cứ 1 tiếng lau cây một lần, vì sạch bẩn với mày và nó không giống nhau.
Ông mời tôi sang nhà ông, ở tít một thị trấn nhỏ, bình yên, phía bắc Đan Mạch, nơi 11h đêm mặt trời mới lặn đỏ ối trên biển. Ông yêu Việt Nam bằng một tình yêu đau đáu. Ông mừng vì “người yêu” cựa mình, trưởng thành. Ông đau vì “người yêu” dở người, mãi không chịu lớn.
Ông bảo tôi: Đừng nghe những kẻ dèm pha, ca ngợi cuộc sống nơi khác. Người ta không thể yêu đất nước khác, nếu không biết yêu đất nước mình.
Happy Birthday Preben!
Leave a Reply