Bài viết “Trường và Bạn” của xTer Trần Thiên Vũ làm 1 trong những sản phẩm của sinh viên gửi về cuộc thi “FUNiX trong tôi là” với những cảm xúc dạt dào, khó quên về ngôi trường trực tuyến mà cậu đã từng theo học.
Trường và Bạn
Tại một nơi nào đó, một thời gian nào đó… ta sẽ đi. Đi để học hỏi, đi để tìm tòi, đi để gặp gỡ. Dù cho lúc ấy con đường trước mặt luôn mờ mịt và không hề dễ dàng một chút nào, ta vẫn cứ đi với hi vọng sẽ tìm thấy điều gì đó…
Và quả đúng là như thế thật.
Có một ngôi trường như thế, có người bạn như thế trong lòng mình. Năm 2016 đánh dấu một cột mốc (dù chẳng biết là lớn hay nhỏ) trong cuộc đời mình khi mình được biết đến ngôi trường đại học online đầu tiên tại Việt Nam với cái tên FUNiX. Lúc ấy mình thắc mắc biết bao nhiêu thứ trong đầu: nào là trường đại học online thì học hành ra làm sao, bài tập thực hiện như thế nào, thắc mắc thì hỏi ai, cộng đồng sinh viên và giảng viên lớn hay bé, kiến thức học được có mới mẻ gì không hay chỉ toàn là những thứ đã biết, v.v… Giờ mà nhớ lại chắc không đếm xuể số lượng câu hỏi đâu, lúc ban đầu thì ai mà chả bỡ ngỡ chứ. Mô hình trường đại học online này rất là mới mẻ và tất nhiên là nó được tạo ra bởi những cái đầu – những suy nghĩ – những bàn tay của nhiều người có số má trong giới IT Việt Nam. Học mọi lúc mọi nơi – Thích làm bài tập lúc nào thì làm – Thích hỏi ai thì hỏi – Nguồn tài liệu phong phú – Cộng đồng mạnh – Đội ngũ hỗ trợ nhiệt tình và tận tâm… đây là những ưu điểm mà mình nhận thấy ở ngôi trường online này. Mình chỉ tiếc một điều là ngày ấy cộng đồng FUNiX ở Đà Nẵng gần như là không có ai, chỉ lèo tèo vài ba mống nên yếu thế hơn so với Hà Nội và Sài Gòn rất nhiều… mặc dù vậy thì vẫn có các mentor. Chương trình học đi theo từng cấp bậc từ dễ đến khó, trải dài qua các video và bài tập ở một số trang web ngoài như udemy. Có một điểm mình không hề thích khi phải học qua clip kiểu này là giọng nói của mấy cha Ấn Độ cực kì khó nghe, dân chuyên ngữ như mình mà nghe còn khó ra huống hồ gì những bạn khác không thường xuyên sử dụng Tiếng Anh mỗi ngày. Thiếu gì clip của người Anh, người Mỹ mà cứ lấy người Ấn làm chuẩn nhỉ… thiệt khó hiểu. Nhưng thôi, đó là chuyện của nhà trường. Còn nữa, lâu lâu hệ thống website của nhà trường hơi bị sida… lúc truy cập được lúc không, tắc nghẽn và ảnh hưởng đến việc học khá nhiều.
Cuộc vui nào rồi cũng có lúc chia ly, mình thì không nghĩ mình lại đi sớm như vậy. Thôi thì ít ra cũng hoàn thành được chứng chỉ 1 – chứng chỉ Công Dân Số, cũng gọi là có kỉ niệm với trường.
Trong quá trình học, có những bậc tiền bối mình rất kính nể và mình nhờ bài viết này để gửi lời cám ơn dù muộn màng: anh Hiếu, anh Hiền, anh Xuân, anh Nghiêm, chị Tiểu Giang, anh Quyết, … Mặc dù thời gian em học ở trường và được các anh chị dạy bảo là không nhiều, em vẫn rất nể phục trình độ và kiến thức cũng như hiểu biết mà các anh chị có được. Ngoài ra, con đặc biệt muốn cảm ơn “Bố Già” Nguyễn Thành Nam vì đã tạo ra ngôi trường đặc biệt này và quy tụ những anh tài trong giới IT về chung một mối. Cám ơn món tiền lì xì 200 nghìn mà bố tặng học viên chúng con năm nào bố nhé.
Bên cạnh các mentor thì dàn Hannah hỗ trợ cũng không thể không nhắc đến. Chị Hiền, chị Vân Anh, chị Hồng Anh, chị Oanh, Kiều Ngọc, Phương Thảo (Bánh Bao), Mai Phương, Hồng, Yến, Bích, … những con người này rất vui tính, dễ thương và góp phần không nhỏ vào sự thành công của FUNiX trong thời kì đầu. Có người đã đi khỏi FUNiX, có người vẫn ở lại. Mình luôn chúc mọi người thành công với những gì mọi người đang làm, đang theo đuổi, đang thực hiện nhé. Với mình, mọi người luôn luôn là những cô gái dễ thương và xinh tươi nhất nhì trường.
Những con chữ cuối cùng xin được dành cho ba người thân thiết nhất kể từ ngày mình biết họ ở FUNiX cho tới tận bây giờ: Phạm Tuấn Minh, Hương Lan, Phương Thảo. Cám ơn ba người vì đã luôn ở bên cạnh tui mọi lúc mọi nơi, từ những lúc buồn bã cho đến những lúc vui sướng vì những thứ gì đó chả đâu vào đâu. Tui có thể thật sự gọi ba người là bạn, âu cũng là cái duyên mà FUNiX mang đến.
Dù giờ này không còn học ở trường và đã khoác lên người cái danh là “cựu học viên” thì FUNiX vẫn là một cái tên quan trọng mà mình muốn nắm giữ trong lòng.
Trần Thiên Vũ, SE00164x
Kéo dài từ ngày 10/11-19/11, “FUNiX trong tôi là…” là cơ hội để sinh viên FUNiX cùng nhớ đến và lưu giữ những khoảnh khoảnh khắc ấn tượng, những kỷ niệm khó quên trong quá trình theo học tại ngôi trường đại học trực tuyến mang tên FUNiX.
Kết quả cuộc thi sẽ được chấm dựa trên 2 yếu tố: Đánh giá từ Ban giám khảo chiếm 50% và 50% còn lại dựa vào lượt like, share, comment sản phẩm được đăng trên fanpage Đại học trực tuyến kiểu FUNiX (https://www.facebook.com/daihocfunix/).
Với tổng giải thưởng trị giá 8 triệu đồng trong đó 1 giải nhất trị giá 1,500,000 VNĐ, 1 giải nhì trị giá 1,000,000 VNĐ và nhiều giải thưởng giá trị khác, tổng kết cuộc thi và trao chứng nhận được tổ chức tại Đại hội Mentor sẽ diễn ra ở Hà Nội (20/11) và TP. HCM (02/12).
Chi tiết cuộc thi, xin mời xem tại đây.
Leave a Reply