Có đôi lần Hannah hỏi tôi: “Sao anh nhiệt tình với sinh viên thế? Bạn nào anh cũng sẵn sàng dành cả tiếng để giải thích cho thật hiểu thì thôi”. Tôi thường cảm ơn Hannah về lời khen đó và khẽ hoài niệm trở về thời kỳ mới ra trường, khi kiến thức còn hạn hẹp, Google không biết search, nhiều khi gặp bug mà bất lực muốn khóc. Trong lúc đó được bạn bè, anh em support thì quý lắm. Và người ngày đó đã cứu tôi không biết bao nhiêu lần, đã hướng dẫn, dìu dắt tôi trong những bước đầu tiên, không ai khác là mentor Vũ Minh Ngọc. Thành thử khi các bạn sinh viên hỏi, tôi hay nhớ lại một tôi – của ngày xưa. Tôi nghĩ các bạn cũng đang ở hoàn cảnh của tôi ngày xưa nên tôi thường cố gắng support.