My FUNiX Story #46: Nhật ký FUNiX - Hannah Nhã Quỳnh | Học trực tuyến CNTT, học lập trình từ cơ bản đến nâng cao

My FUNiX Story #46: Nhật ký FUNiX – Hannah Nhã Quỳnh

Tin tức 30/11/2020

My FUNiX Story #46 đến từ Hannah Nhã Quỳnh - người đã có 3 năm gắn bó và kinh nghiệm chăm sóc cho hơn 100 sinh viên FUNiX. Hãy cùng đọc nhật ký Hannah Quỳnh viết về hành trình từ những ngày đầu tiên cô Alice ở xứ Quy Nhơn lọt vào "hang thỏ" của FUNiX nhé.

Hơn 3 năm kể từ ngày đầu tiên gia nhập FUNiX, nay bạn FUNiX cũng đã 5 tuổi rồi. Hóa ra mình cũng thuộc hàng lão làng ở trường mây rồi đấy. Nhìn lại chặng đường này thật sự quá nhiều điều đáng nhớ! Một hành trình tìm đến – rời đi – rồi quay lại và tiếp tục đồng hành vẫn chưa thấy hồi kết.

Một ngày đầu đông se lạnh, hồi tưởng lại luôn là 1 cảm giác thật khó để gọi tên.

ĐẾN

Ngày 08 tháng 03 năm 2017
Buổi sáng tinh mơ, hùng hực khí thế,
Hôm nay đi phỏng vấn để xem làm Hannah là làm gì đấy, nghe tên trường là thấy có vẻ vui rồi, có FUN-ix thì chắc không buồn được đâu. Mà cái vị trí mình apply nghe tên cũng ngộ lắm. Hannah là gì nhỉ, nghe cứ như là hana – はな- có phải là bông hoa không nhở, có vẻ cũng khá cute đấy.
Được, mình thích những gì cute cute ^^. Để gió bấc mưa phùn thổi mình đến đấy xem sao.
Khuya rồi vẫn chưa hết hoang mang chữ m-a-n-ggggg kéo dàiiiiiii
Ôi, cảm giác là gì nhỉ??? Văn phòng nhỏ tí ti ở tầng trệt của cái tòa nhà to vật vã.
Toang…đấy!!!
Tòa nhà to thế, sao văn phòng bé tin hin như cái hang thỏ vậy nhỉ? Thế mà lại là một trường dạy online đấy.

Ngày 14 tháng 03 năm 2017
Thôi, quyết định rồi, đến trường mây làm crazy-girl.
Giờ là 22h rồi. Mình cũng có tố chất crazy lắm, hớn lên là book vé, nửa đêm quyết khăn gói quả mướp đi SG “tút” lại tinh thần tí rồi về làm Hannah nhế.
Gluck for me!

Ngày……tháng….năm 2017
Mình giống Alice lạc vào Wonderland thật. Chính thức gia nhập vào thế giới bên trong hang thỏ rồi.
1 chiếc văn phòng bé tí như cái tổ chim, nhưng lại là nền móng của cả 1 ngôi trường. Trường mình đấy! Trường mình to thật, còn to hơn cả cái toà nhà FPT, to hơn cả HOLA rồi. Thế này thì trường mình to bằng cả bầu trời rồi, trường mây cơ mà, ahihi ^^.
Toàn dùng cloud để kết nối truyền đạt tri thức nhé. Mentor thì đông, sếp thì toàn “các cụ” lão làng, chỉ mỗi học viên là còn ít thôi – à, phải quen dần với cách gọi mới là xTer đi chứ nhở, hehe. Nhưng nay mai rồi sẽ đông thôi. Hay ho vậy, sao có thể không đông chứ, chỉ là chưa kịp đông thôi.
Mà mình cũng kịp lập được team “điên rồ” trên “cái tổ” FUNiX rồi. Đồng nghiệp mà như đồng bọn ^^. Đã có ấn phẩm đầu tiên như 3 con thạch sùng loằng ngoằng trên tường kính của cái tổ chim cúc cu. Thích là nhích thôi, crazy làm nên thương hiệu, ahihi.
Cơ mà giờ quan trọng là đến mình còn ngỡ ngàng vì tỉ lệ được tự do làm chủ công việc cao đến ngần này. Có vẻ như bất hợp lý, cứ ngược ngược với nhân sinh quan của mình về môi trường giáo dục quy củ. Mình “được” các cụ cho làm “điều phối viên”. Mẹ mình sẽ sốc vì biết con ngơ ở nhà mà nay ở xứ người ta lại có các cụ dám giao việc cho lên ý tưởng và phải “tự + được” điều phối công việc để xúc tiến tìm cơ hội mở rộng 1 cái trường không có tí giới hạn gì. Nghe có vẻ bao la mơ hồ nhờ, nhưng mà không có “nhưng mà” gì nữa, phải làm thôi, làm rồi sẽ có kết quả.
Sau tất cả, ngày mai là một ngày mới. – Scralett O’Hara nói vậy ^^

Ngày 13 tháng 06 năm 2017
Ồh, con số 13 huyền thoại.
Hôm nay bạn trẻ FUNiX đã có được hiệp ước tình bạn đầu tiên với người bạn miền nam HUTECH. Chúc mừng đôi bạn, cùng nhau gắn bó và lan tỏa niềm vui học tập đến nhiều người bạn khác hơn nữa nhé.
Cảm giác có được thành quả bước đầu thật là happy chữ y kéo dàiiiiiiiiiiiiiiiii ^^

Ngày 12 tháng 08 năm 2017
K170815 – Lớp học đầu tiên, 41 xter đầu tiên do mình chính thức làm Hannah chủ nhiệm.
Đánh dấu 1 cột mốc.
Không bước lên giảng đường, nhưng cũng được làm “cô giáo”, làm bạn, làm người đồng hành, làm chỗ dựa cho 41 người “trò”, người anh, người bạn, người em. Mỗi xter là một câu chuyện thật đặc biệt theo cách của riêng họ. Rồi chúng ta sẽ hiểu nhau và sẽ cùng nhau cán đích nhé. Các bạn chỉ việc học thôi, từ nay trời mây FUNiX sẽ có Hannah tập bay cùng các bạn.

Ngày….. tháng….. năm……
Mình đang làm việc cùng với ai đây? Sao mà đa dạng? Sao mà thú vị quá vậy? Ôi lớp học của tôi, có:

Anh nhân viên lái xe trước khi vào trường mây thì chẳng biết gì về máy tính, chữ code bẻ đôi không giắt nổi vào người làm nền tảng. Thế mà giờ lại đang tranh thủ từng phút nghỉ ngơi để học. Đêm về ăn vội bát cơm rồi vội vàng bật máy tính online hỏi mentor. Anh vẫn luôn nhớ rằng mục tiêu của anh là lấy bằng ĐH để có thể đổi nghề, làm 1 công việc ít phải xa nhà, gần gia đình để đỡ đần cho vợ và chơi với con được nhiều hơn, bên cạnh con trong hành trình khôn lớn, chứ không phải ngày ngày bôn ba trên đường xa.

Anh kỹ sư chưa có bằng cấp chuyên ngành chật vật tìm trường để học và may quá anh tìm thấy trường mây rồi. Ở tận trời tây, cách nhau nửa vòng trái đất, khi anh học bài thì quá nửa ngôi trường đang ngon giấc ngủ say. Nhưng không vì thế mà anh thấy mình bơ vơ lạc lõng. Hơn 2 tháng xong 3 CC. Đùa sao???

Lớp mình cũng có cả bạn xter đang mưu sinh ở xứ kim chi, đánh đổi hơn 5 năm xa nhà, bán sức lao động chân tay, quay cuồng trong các ca kíp làm việc liên miên, bạn ấy đã kịp nhận ra rằng chỉ khi có kiến thức mới có thể có cuộc sống dễ dàng hơn và giờ thì đang cùng mình lên kế hoạch học từng ít một. Con người ta có mấy lần cái 5 năm? Con đường bạn đi sẽ gập ghềnh hơn nhiều người, tốc độ của bạn có thể sẽ chậm hơn nhiều người. Nhưng có sao đâu, cứ đi rồi sẽ đến thôi mà.

Còn nhóm các bạn trẻ chọn FUNiX để học thêm, học để mở rộng kiến thức hay làm dày các bằng cấp chứng nhận, tự trang bị cho mình vũ khí để mai sau tung hoành thì thôi khỏi nói. Đã giàu ý chí lại còn bừng bừng khí thế…

Mỗi một kỳ xDay, mình lại được gặp thêm những gương mặt mới sáng bừng và nghe ngóng được thêm rất nhiều những mẩu chuyện từ chia sẻ của các bạn ấy. Mỗi lần nhận thêm học viên để hỗ trợ là mỗi lần cảm giác hồi hộp lại xuất hiện cứ như lần đầu tiên. Cảm giác mình có thể làm điểm tựa, có thể chia sẻ ước mơ với mọi người, đôi khi còn được tham vấn cả những câu chuyện bên ngoài phạm vi trường lớp, cảm giác được người khác tin cậy như vậy quả thật rất mê hoặc.

Giữa những con người như vậy, một Hannah tốt thì cần làm gì, nên làm gì cùng các bạn đây hả Quỳnh???

Ngày 28 tháng 02 năm 2018
Kết thúc một năm biến động, bản thân phải đưa ra quyết định tạm dừng cho mình.

Hết những ngày mùa đông chen chúc trên cái gác cái văn phòng bé tí với các chị em. Cái gác đã được tân trang từ dạo mùa thu và đến giờ đã bố trí ngai vàng theo phong thủy mệnh, tuổi của mỗi người =)). Cái gác ấy lắm lúc thì ồn ào như cái chợ xổm vì tiếng tư vấn liên phanh chống đỡ cho cái đường truyền giật lag, lúc lại thì thầm nhỏ to, rúc rích những chuyện lông gà vỏ tỏi từ trên mây đến mặt đất từng hộ gia đình =))

Những ngày làm việc cuối, ngồi note lại từng dòng nhận xét về mỗi bạn xter mà mình đã gắn bó để giúp hannah mới tiếp nhận và sớm bắt nhịp cùng các bạn, để không làm lỡ kế hoạch của các bạn ấy. Mọi thứ ùa về, viết thế nào cho đủ hết được những điều đã trải qua cùng nhau nhỉ?
Lời tạm biệt luôn là lời khó nói!
Có những giọt nước mắt rơi xuống khi mọi người hát chia tay mình sau buổi xDay tháng 1 và buổi tất niên cùng “người nhà FUNiX”. Có những món quà nhận được trước khi rời đi và cả sau khi đã rời đi mà xter vẫn ship tặng đến tận nhà để cảm nhận rõ hơn mình đã được chào đón và yêu quý.
Tất cả những điều đó là một vùng trời riêng của mình ở trường mây. Bao giờ mới gặp lại?
Tạm biệt!

ĐI

Ngày…. tháng …..năm….
FUNiX vẫn đang từng này phát triển mạnh mẽ và lan tỏa đến nhiều ngóc ngách, từ hơn 1000 nay đã dần cán mốc 2000, 3xxx,… xter.
Ở 1 nơi xa, cách trường mây 5 dòng sông lớn, cách trường mây 2 cái đèo cao, cách trường mây ngót 1100Km. Nhìn về trường vẫn luôn là sự tự hào nhiều hơn khi mỗi ngày qua đi.

TRỞ VỀ

Ngày 07 tháng 09 năm 2018
– Về FUNiX làm MC cho xtour xuyên Việt nhá.
– Dạ được chị ơi.
Gì đây??? Gật trong vô thức luôn á.
Đến ngày về rồi, ^^

Ngày 12 tháng 09 năm 2018
Bắt đầu xTour mang FUNiX Way đến với hàng ngàn bạn sinh viên từ 13 ngôi trường đại học trải dài khắp 3 miền đất nước.
Đi thôi, đi để gặp gỡ, sẻ chia và hiểu nhau hơn thì mới phát triển được.

Ngày 25 tháng 09 năm 2020
Tạm kết một hành trình.
Từ miệt thứ miền tây Cần Thơ, Vĩnh Long xuôi về phố lớn Sài Gòn, Biên Hòa gặp những bạn sinh viên đậm nét tính cách chân chất, hòa đồng sôi nổi. Ngược lên Đà Lạt được màu áo xanh phủ kín hội trường hay xuôi xuống miền biển Nha Trang, Quy Nhơn, Quảng Nam, Đà Nẵng. Ngược ra cố đô, ngược về đất học quê Bác rồi lên tận vùng đồi núi Thái Nguyên. Có đi, có gặp gỡ mới biết được, dọc theo dải đất quê mình, từ đồi núi xứ mộng mơ hay ở vùng biển ngập nắng, các bạn trẻ chào đón FUNiX bằng tất cả sự hào phóng và cầu thị. Làm người dẫn dắt để có thể kết nối các bạn trẻ và các diễn giả có tâm có tầm, kể những câu chuyện bằng kiến thức và kinh nghiệm rất ư thực tế và chân tình, lan tỏa một khái niệm mới và lắng nghe những điều người trẻ quan tâm để chia sẻ và đồng cảm, để hiểu và tìm tiếng nói chung mà tìm lấy cơ hội gắn kết. Có những điều chưa từng nghĩ đến thì nay được bắt tay vào làm. Làm một MC là điều mình chưa từng nghĩ, nhưng nay lại là điều thực tế mình đang và sẽ trải qua.
Nói gì bây giờ nhỉ? Có lí do gì để trì hoãn việc quay về ? Có lí do gì để từ chối bay lượn ở bầu trời mà mình đã có bao nhiêu tiếc nuối khi rời đi?
Về thôi.

Ngày…..tháng…..năm….
Mô hình xSchool được triển khai, mình lại có cơ hội được cùng FUNiX dựng lên 1 cánh cửa mới rộng mở hơn cho các đàn em ngay trên quê hương mình. Xứ quê đang trở mình để phát triển mạnh mẽ hơn.
Hi vọng mình sẽ làm được điều gì đó hay ho.

Ngày…..tháng….năm…..
Năm nay khởi đầu thật buồn. Dịch Covid thế này làm bạn xter của mình cũng bị ảnh hưởng nhiều quá. Nhưng nhìn từ góc độ tích cực mà nói, đây lại là cơ hội cho những bạn nào muốn tranh thủ học bổ sung kiến thức. Nắm bắt cơ hội này thì các bạn sẽ dễ dàng đẩy được tốc độ học mà không để thời gian của mình lãng phí. Lại còn không đi ra đường, không tụ tập đông người. Bận online học rồi, cứ ở nhà học thôi, thật an toàn biết bao, ahihi ^^
Mà á, lúc này mới thấy cũng thật nể các anh chị cán bộ y tế đã đăng kí học và mình đang được hỗ trợ họ. Làm một bác sĩ lúc bình thường đã đủ áp lực khi chịu trách nhiệm về sinh mệnh của một số người bệnh. Giờ thì trách nhiệm ấy còn nặng hơn gấp nhiều lần khi lượng người bệnh tăng, cuộc chiến của họ không chỉ là cuộc chiến chống lại virus, cuộc chiến giữ gìn mạng sống cho người bệnh, mà còn là cuộc chiến về việc đi đầu làm gương về ý thức phòng chống dịch. Có những anh chị nửa đêm tranh thủ khoảng thời gian được luân phiên ca trực mới có thể online học và làm bài. Có vướng mắc muốn hỏi nhưng lại ngại hannah và mentor đang giấc ngủ. Vậy là lại hì hụi lần mò, sáng sớm mới dám gửi tin nhắn nhờ hỗ trợ mà cũng vẫn e ngại vì nhỡ inbox sớm quá. Có hỏi thăm tình hình và nghe các anh chị tâm sự, mới thấy hết nỗi vất vả của những người đang ở đầu mũi. Nhưng điều có thể gửi đến chỉ là lời động viên và chúc bình an.
Thời điểm này mình cũng phải nói lời tạm biệt với một số bạn xter đã dừng hành trình học tập. Ai cũng có những quyết định riêng. Không thể hoàn thành nốt con đường mình chọn, vì lí do gì để phải bỏ dở và rẽ ngoặt sang hướng khác đều là điều thật đáng tiếc.
Đôi khi vẫn luôn tự hỏi, liệu mình đã thực sự hiểu để giúp các bạn ấy có lựa chọn tốt nhất chưa nhỉ?

Ngày …. tháng ….. năm…..
FUNiX phổ cập, hướng đến các khóa học kiến thức cơ bản cho các bạn học sinh phổ thông.
Ồh, chưa bao giờ mình được nhiều “con, cháu” vây quanh tiếu tít gọi là “cô” đến vậy ^^
Làm Hannah cho các xter nhí là trải nghiệm thật khác bọt với ngày xưa. Đúng là, ở FUNiX không sợ thiếu niềm vui, chỉ sợ vui quá không chịu được thôi í =))
Tháng 8 của lịch sử, gà nhép xter của mình thi nhau passed môn thế này, cứ như cách mạng về làng. Thế cũng thấy thật bõ cái công ngày đêm chăm nhau, í ới gọi giục tiến độ, nhắc tranh thủ vợt wifi mà làm asm, hò hô dùng điện thoại đi, tranh thủ xem vid và làm quiz đi. Cố lên các chú gà trống choai, các cô gà mái mơ duyên dáng của “cô” ^^

Ngày – tháng – năm…. của hiện tại
FUNiX bây giờ đã được đón nhận và tiếp cận được với thật nhiều nhóm đối tượng người quan tâm ở đủ mọi lứa tuổi, ngành nghề.
Trường mình giờ đây dường như đã trở thành một ngôi trường rất “đời”, không rào cản, không giới hạn vì địa lí hay phân tầng. Từ cô bé học sinh có đam mê lớn, đến cụ giáo đã về hưu. Từ anh tài xế xe công nghệ muốn trau dồi kiến thức để đổi nghề đến các bạn sinh viên đang muốn tự mình trau chuốt đôi cánh, tạo cho mình cơ hội bay cao bay xa. Học viên mình được hỗ trợ càng ngày càng đa dạng không chỉ còn là các bạn trẻ nữa mà còn có cả các cô chú đã về hưu muốn học để có chút hiểu biết về máy tính, về Internet, để đỡ bỡ ngỡ và ngại ngần khi phải dùng các ứng dụng công nghệ, để thấy mình không quá lạc hậu với xã hội hay chỉ đơn giản là để liên lạc với con cháu ở xa được thuận tiện hơn.
Quả thật việc học bây giờ dễ dàng quá rồi. Bất kì ai chỉ cần muốn cũng đều có thể tìm thấy 1 khóa học thậm chí là 1 môn học phù hợp cho mình. Đôi lúc mình thấy lẫn lộn giữa cảm giác ghen tị nhưng cũng lại tự hào về bản thân. Mình đã sinh ra sớm hơn các bạn nên cơ hội được có một môi trường học thuận lợi như các bạn mình đã từng không có được. Nhưng mình lại là người góp phần tạo ra môi trường thuận lợii ấy cho các bạn bây giờ có cái dùng. Kể ra thì mình cũng là một nhân chứng lịch sử ấy chứ chả phải vừa ^^.
Loanh quanh nhìn lại, mình cũng được xem như cán bộ lão thành của FUNiX.
Nói gì nhỉ, biết nhau khi người ấy mới 2 tuổi và giờ thì người bạn này đã 5 tuổi rồi. Từ hồi hộp bỡ ngỡ cho đến căng thẳng để góp phần xây dựng. Từ nỗi buồn tạm biệt nhau 3 năm trước cho đến lúc bất ngờ quay lại như một cái duyên. Từ những khoảnh khắc ngọt ngào nhất chính là được chứng kiến những kết quả học tập từ sự nỗ lực và đam mê của mỗi học viên, cùng với đó là những lời “hẹn” cùng tiến với các bạn trẻ. Cho đến cả những nốt lặng khi nói lời tạm biệt với những thành viên dang dở giữa đường.
Từ lúc nào đó, FUNiX đã trở thành góc nhỏ thanh xuân, góc nhỏ của đam mê và những bước ngoặt cuộc sống của mình. FUNiX không phải chỉ là một câu chuyện. Ở FUNiX, mình sẽ luôn có những mẩu chuyện được tạo ra và gắn kết thành một xâu chuỗi mãi lấp lánh và được trân trọng, nâng niu.

 

Về cuộc thi My FUNiX Story: 

Nhân dịp kỷ niệm 5 năm thành lập (13/10/2015-20/11/2020), FUNiX tổ chức cuộc thi My FUNiX Story  chủ đề “Hãy kể về câu chuyện FUNiX của bạn”. Cuộc thi có tổng giải thưởng trị giá 15 triệu đồng. Cá nhân, tập thể tham dự có thể chia sẻ câu chuyện về FUNiX của mình dưới mọi hình thức, qua đó gửi gắm thông điệp ý nghĩa về giáo dục, lập thân, lập nghiệp trong thời đại 4.0.

BTC khuyến khích mọi hình thức trình bày khi tham gia cuộc thi bao gồm nhưng không giới hạn bởi chữ viết, hình ảnh, video, tranh vẽ, sáng tác nhạc… 

Tác phẩm dự thi được tính điểm dựa trên số Like, Comment, Share dưới mỗi bài dự thi đăng tải trên Fanpage của FUNiX

Giải thưởng:

  •  01 Giải Nhất trị giá 5.000.000VNĐ
  •  01 Giải Nhì trị giá 3.000.000VNĐ
  •  01 Giải Ba trị giá 2.000.000VNĐ
  • 01 Giải Tập thể trị giá 2.000.000VNĐ 
  • Cùng các giải phụ như Giải số đẹp và các giải đặc biệt dành cho bạn may mắn có bài dự thi số 01 – 05 – …

Xem đầy đủ Thể lệ My Funix story.

 

 
 
ĐĂNG KÝ TƯ VẤN HỌC LẬP TRÌNH TẠI FUNiX

Bình luận (
0
)

Bài liên quan

  • Tầng 0, tòa nhà FPT, 17 Duy Tân, Q. Cầu Giấy, Hà Nội
  • info@funix.edu.vn
  • 0782313602 (Zalo, Viber)        
Chat Button
Chat với FUNiX GPT ×

yêu cầu gọi lại

error: Content is protected !!