My FUNiX story #14: Bước khỏi vùng an toàn - Sẽ chạm tới ước mơ | Học trực tuyến CNTT, học lập trình từ cơ bản đến nâng cao

My FUNiX story #14: Bước khỏi vùng an toàn - Sẽ chạm tới ước mơ

Sự kiện

Giờ nghĩ lại mới thấy mình thật may mắn vì đã được là con của mẹ, một người phụ nữ thật đặc biệt, hiểu con và vì con.

Khi còn nhỏ, dù là con gái nhưng nói ra thì xấu hổ, mình chả có nổi tý phần trăm nào sự dịu dàng nữ tính cả.

Các bạn gái khác thì thích chơi búp bê, nấu ăn v…v.. còn mình thì luôn bị hấp dẫn bởi các con vật như chó, mèo và những trò chơi của mấy bạn nam. Và thế là mẹ mình đã lên kế hoạch cải thiện tình hình của mình bằng cách cho mình học các lớp năng khiếu dành cho con gái như nhảy, múa… Vậy mà xem ra cũng không ăn thua, và kết quả là mình đã lạc trôi sang lớp học cờ vua, một lớp học mà có đến 90% là các bạn nam học.

Với bản tính một chút hiếu thắng và thích sự gay cấn nên mình thấy đây mới là món sở trường của mình. Khi bắt đầu vào học cấp 2 mình được mẹ mua cho một chiếc máy tính với mục đích chủ yếu là phục vụ cho việc học tập. Sau đó ngoài giờ học những lúc giải lao không biết từ khi nào mình đã bị cuốn hút bởi các trò chơi game.

Mình đã chơi rất nhiều và luôn tò mò rằng làm thế nào để viết ra những game như vậy.

Và cũng bắt đầu từ đó ý định theo đuổi nghành CNTT nhen nhóm. Mình có chia sẻ với mẹ chuyện này, và mẹ mình đã ủng hộ mình luôn. Mình lúc đó là đang học lớp 9 nên rất bận, và rồi cũng lại là mẹ lên mạng lọ mọ tìm hiểu về nghành CNTT giúp mình.

Trong một lần tình cờ mẹ đã biết đến FUNiX. Mẹ đã tìm hiểu rất kỹ về ngôi trường “Mây” này và mẹ có bảo với mình là nếu năm nay mình thi đỗ vào lớp chuyên Tin của trường chuyên Hạ Long thì mẹ hứa sẽ tặng mình một khoá học lập trình đặc biệt.

Cuối cùng bằng sự nỗ lực và cố gắng mình đã dành được phần thưởng của mẹ. Đó là chính thức trở thành sinh viên ngành Kỹ thuật phần mềm của FUNiX khi bắt đầu vào học lớp 10.

Lúc mới nhâp học mình rất háo hức, Nhưng sau khi học được khoảng vài tuần thì bắt đầu mình thấy có chút khó khăn. Một phần do kiến thức khá mới mẻ và vì cũng chưa quen cách học, cách thức kết nối với mentor sao cho hiệu quả. Kết quả mình học Chứng chỉ 1 mất 6 tháng lận.

Đến khi chuẩn bị sang CC 2 thì nghe các anh chị đi trước bảo là còn khó hơn CC1, nên mình bât đầu run… Lúc đó thật sự mình rất lo lắng, và không ai khác lại cũng là mẹ bên cạnh động viên kịp thời.

Mẹ gợi ý là mình nên mạnh dạn hơn trong việc kết nối với mentor, các anh chị đã học trước để học hỏi kinh nghiệm giải quyết những vấn đề khó khăn. Và chỉ đến khi bắt đầu vào học CC3 thì mình chính thức bắt đầu bắt nhịp được tiến độ học tập. Mình đã rất tâm đắc với lời của thầy Nam – người sáng lập FUNiX. Thầy từng nói: Với sinh viên tụi mình là học không quan trọng bằng hỏi, và với các mentor, những người đi trước thì truyền đạt kiến thức không quan trọng bằng hướng dẫn sinh viên đi đến tri thức.

Vì kiến thức là vô biên, và chính ngôi trường Mây này đã dạy cho mình biết rằng sự kết nối là không giới hạn. Tất cả chúng ta đều có thể trao đổi, học hỏi lẫn nhau và lĩnh hội kiến thức, không chỉ trong lúc học ở trường mà cả sau này khi đi làm nghề thì việc học cũng chưa bao giờ là đủ cả.

Sau hơn 2 năm học tập đến nay mình đã hoàn thành xong chương trình CNTT trực tuyến của FUNiX.

Cảm giác của mình thật là khó tả.

Chắc mình sẽ không thể nào quên thời điểm đó là khi được thầy Nguyễn Thành Nam cùng đại diện FUNiX và chị Hannah phụ trách trao cho giấy chứng nhận tốt nghiệp cùng cơ hội tham gia môi trường làm việc ở tập đoàn FPT, một tập đoàn lớn về công nghệ. Mình thấy có chút tự hào và cảm thấy như mình trưởng thành hơn.

Kế hoạch của mình là trong năm học tới ngoài việc tập trung cho năm học cuối cấp PTTH mình sẽ dành thêm thời gian trau dồi thêm kỹ năng chuyên môn để chuẩn bị tâm thế tốt nhất cho công việc sau này.

Con cảm ơn mẹ, em cảm ơn các Mentor, các Hannah đã tạo điều kiện và giúp đỡ và hỗ trợ cho em hoàn thành chương trình học. Cảm ơn Trường Mây FUNiX đã mang đến cho mình rất nhiều mối quan hệ là những người anh, người chị đi trước không chỉ giúp mình về chuyên môn mà còn rất nhiều những điều tuyệt vời trong cuộc sống. Đó mới chính thức là những thứ quí giá nhất mà mình đã có được trong “ngôi trường” thân yêu này.

Mình chỉ muốn nhắn nhủ với các bạn rằng: Hãy nuôi dưỡng đam mê, dám thay đổi, bước ra khỏi vùng an toàn, rồi các bạn sẽ chạm tới ước mơ của chính các bạn!

Bình luận

My FUNiX story #14: Bước khỏi vùng an toàn - Sẽ chạm tới ước mơ

Sự kiện

Giờ nghĩ lại mới thấy mình thật may mắn vì đã được là con của mẹ, một người phụ nữ thật đặc biệt, hiểu con và vì con.

Khi còn nhỏ, dù là con gái nhưng nói ra thì xấu hổ, mình chả có nổi tý phần trăm nào sự dịu dàng nữ tính cả.

Các bạn gái khác thì thích chơi búp bê, nấu ăn v…v.. còn mình thì luôn bị hấp dẫn bởi các con vật như chó, mèo và những trò chơi của mấy bạn nam. Và thế là mẹ mình đã lên kế hoạch cải thiện tình hình của mình bằng cách cho mình học các lớp năng khiếu dành cho con gái như nhảy, múa… Vậy mà xem ra cũng không ăn thua, và kết quả là mình đã lạc trôi sang lớp học cờ vua, một lớp học mà có đến 90% là các bạn nam học.

Với bản tính một chút hiếu thắng và thích sự gay cấn nên mình thấy đây mới là món sở trường của mình. Khi bắt đầu vào học cấp 2 mình được mẹ mua cho một chiếc máy tính với mục đích chủ yếu là phục vụ cho việc học tập. Sau đó ngoài giờ học những lúc giải lao không biết từ khi nào mình đã bị cuốn hút bởi các trò chơi game.

Mình đã chơi rất nhiều và luôn tò mò rằng làm thế nào để viết ra những game như vậy.

Và cũng bắt đầu từ đó ý định theo đuổi nghành CNTT nhen nhóm. Mình có chia sẻ với mẹ chuyện này, và mẹ mình đã ủng hộ mình luôn. Mình lúc đó là đang học lớp 9 nên rất bận, và rồi cũng lại là mẹ lên mạng lọ mọ tìm hiểu về nghành CNTT giúp mình.

Trong một lần tình cờ mẹ đã biết đến FUNiX. Mẹ đã tìm hiểu rất kỹ về ngôi trường “Mây” này và mẹ có bảo với mình là nếu năm nay mình thi đỗ vào lớp chuyên Tin của trường chuyên Hạ Long thì mẹ hứa sẽ tặng mình một khoá học lập trình đặc biệt.

Cuối cùng bằng sự nỗ lực và cố gắng mình đã dành được phần thưởng của mẹ. Đó là chính thức trở thành sinh viên ngành Kỹ thuật phần mềm của FUNiX khi bắt đầu vào học lớp 10.

Lúc mới nhâp học mình rất háo hức, Nhưng sau khi học được khoảng vài tuần thì bắt đầu mình thấy có chút khó khăn. Một phần do kiến thức khá mới mẻ và vì cũng chưa quen cách học, cách thức kết nối với mentor sao cho hiệu quả. Kết quả mình học Chứng chỉ 1 mất 6 tháng lận.

Đến khi chuẩn bị sang CC 2 thì nghe các anh chị đi trước bảo là còn khó hơn CC1, nên mình bât đầu run… Lúc đó thật sự mình rất lo lắng, và không ai khác lại cũng là mẹ bên cạnh động viên kịp thời.

Mẹ gợi ý là mình nên mạnh dạn hơn trong việc kết nối với mentor, các anh chị đã học trước để học hỏi kinh nghiệm giải quyết những vấn đề khó khăn. Và chỉ đến khi bắt đầu vào học CC3 thì mình chính thức bắt đầu bắt nhịp được tiến độ học tập. Mình đã rất tâm đắc với lời của thầy Nam – người sáng lập FUNiX. Thầy từng nói: Với sinh viên tụi mình là học không quan trọng bằng hỏi, và với các mentor, những người đi trước thì truyền đạt kiến thức không quan trọng bằng hướng dẫn sinh viên đi đến tri thức.

Vì kiến thức là vô biên, và chính ngôi trường Mây này đã dạy cho mình biết rằng sự kết nối là không giới hạn. Tất cả chúng ta đều có thể trao đổi, học hỏi lẫn nhau và lĩnh hội kiến thức, không chỉ trong lúc học ở trường mà cả sau này khi đi làm nghề thì việc học cũng chưa bao giờ là đủ cả.

Sau hơn 2 năm học tập đến nay mình đã hoàn thành xong chương trình CNTT trực tuyến của FUNiX.

Cảm giác của mình thật là khó tả.

Chắc mình sẽ không thể nào quên thời điểm đó là khi được thầy Nguyễn Thành Nam cùng đại diện FUNiX và chị Hannah phụ trách trao cho giấy chứng nhận tốt nghiệp cùng cơ hội tham gia môi trường làm việc ở tập đoàn FPT, một tập đoàn lớn về công nghệ. Mình thấy có chút tự hào và cảm thấy như mình trưởng thành hơn.

Kế hoạch của mình là trong năm học tới ngoài việc tập trung cho năm học cuối cấp PTTH mình sẽ dành thêm thời gian trau dồi thêm kỹ năng chuyên môn để chuẩn bị tâm thế tốt nhất cho công việc sau này.

Con cảm ơn mẹ, em cảm ơn các Mentor, các Hannah đã tạo điều kiện và giúp đỡ và hỗ trợ cho em hoàn thành chương trình học. Cảm ơn Trường Mây FUNiX đã mang đến cho mình rất nhiều mối quan hệ là những người anh, người chị đi trước không chỉ giúp mình về chuyên môn mà còn rất nhiều những điều tuyệt vời trong cuộc sống. Đó mới chính thức là những thứ quí giá nhất mà mình đã có được trong “ngôi trường” thân yêu này.

Mình chỉ muốn nhắn nhủ với các bạn rằng: Hãy nuôi dưỡng đam mê, dám thay đổi, bước ra khỏi vùng an toàn, rồi các bạn sẽ chạm tới ước mơ của chính các bạn!

Bình luận

Sự kiện liên quan

  • Tầng 0, tòa nhà FPT, 17 Duy Tân, Q. Cầu Giấy, Hà Nội
  • info@funix.edu.vn
  • 0782313602 (Zalo, Viber)        
Chat Button
FUNiX V2 GenAI Chatbot ×

yêu cầu gọi lại