Thanh xuân năm ấy | Học trực tuyến CNTT, học lập trình từ cơ bản đến nâng cao

Thanh xuân năm ấy

Chân dung xTer 23/09/2022

Hãy cùng lắng nghe tâm sự của 1 sinh viên FUNiX xuất thân từ Điện Biên, thi trượt đại học phải lăn lộn với đời, nhưng không từ bỏ giấc mơ CNTT.

 
Tôi luôn tin mọi thứ tôi thật sự muốn làm đều sẽ làm được. Chỉ là có thể hơi chậm hoặc là hơi lâu một chút mà thôi.
 
Năm 2013 tôi thi vào trường đại học Điện Lực với ngành Công nghệ thông tin nhưng trượt.
 
Bây giờ là 2022, bạn biết trong 9 năm đó tôi làm gì không. Đây tôi sẽ kể bạn nghe.
 
17 tuổi công việc đầu tiên chính là phụ hồ. Mẹ thấy thương quá lại gọi tôi về. Tôi không muốn về nên mẹ nói dối tôi là bố tôi giận. Thế là lại bắt xe về. Làm đúng 6 ngày người ta trả cho 600 nghìn trừ tiền xe đi về hết 200 còn dư 400.
 
18 tuổi đỗ nguyện vọng 2 trường đại học Tây Bắc ngành sư phạm, nhưng không thích nên bỏ học. Mình chỉ thích CNTT thôi mà nhỉ.
 
Vẫn 18 tuổi, vẫn là đi phụ hồ, hàng ngày kéo một cái xe bò chất đầy gạch chở lên tầng để xây. Hà Đông thì phải, ngày đó người ta vẫn đang làm dở cái đường sắt trên cao. Làm được mấy ngày, tôi nhớ tôi nói đùa với anh họ là : anh ơi bắp tay của em to lên rồi này. Mà thực ra là nó nọ bị sưng kiểu căng cơ ấy. Chắc bạn chưa biết cảm giác này đâu haha.
 
19 tuổi đi xuống Ninh Bình phụ hồ, vẫn còn nhớ một hôm trộn bê tông từ sáng hôm nay đến tận 1, 2 khuya mới được nghỉ, bê đi bê lại cái thùng sơn 20 lít, trong có 2/3 là sỏi với cát. Tết về còn bị ông cai quỵt mất tiền công 2 triệu.
 
20, 21 tuổi làm bảo vệ cho Big C đứng có ngày 14 giờ sưng hết chân, nhiều khi muốn gục ngã theo nghĩa đen luôn. Sau vào làm nhân viên chạy bàn ở phố Phạm Tuần Tài tháng đâu đó 3tr6 vẫn làm : ).
 
23, 24 sang Trung Quốc làm công nhân mỗi ngày làm 12 tiếng với 2 cái khẩu trang vì quá bụi. Một tháng người ta còn chỉ cho nghỉ đúng ngày cuối tháng để nhận tiền lương thôi nữa kìa.
 
25, 26 chạy Grab với thằng bạn thân có ngày trời nắng hơn 35 độ ấy chứ. Thế mà thằng bạn tôi nó vẫn chạy được 3,4 năm. Sinh viên nghèo mà nó phải chạy chứ, không chạy sao có tiền ăn, sao có tiền cho tôi mượn : )). Sau khi không thể nào chịu nỗi cái nóng của Hà Nội nữa. 10 tháng tiếp theo đi làm công nhân cho Foxconn và Canon, tăng ca cũng ít thôi, mỗi ngày cũng chỉ từ 10h đến 12h thôi mà, hầu như công nhân toàn thế. Giờ nghe ai bảo đi làm công nhân thì thấy thương ơi là thương. Vì mình làm mình biết. Bạn cứ đứng 12 tiếng đi có mỏi chân không, rồi bạn cứ ngồi 12 tiếng trên ghế gỗ đi có ê mông không. Bị mấy ông chủ bóc lột thật sự luôn. Hồi còn làm Foxconn anh họ mình mất, mình xin về quê có 3 ngày. Mà ông leader bảo sao mày không nghỉ thêm 1 ngày nữa tao đuổi việc luôn để tuyển thằng khác. Cảm giác đời nó bạc. Đôi khi còn bị khinh nữa chứ.
 
Bây giờ 27 tuổi nếu ai hỏi tôi: bạn đang làm gì. Tôi nói tôi là lập trình viên. Dù tất cả chỉ là vừa mới khởi đầu. Nhưng đó là điều tôi đã mong muốn từ rất đâu rồi, thật sự mong muốn. 9 năm đó không kiếm được nhiều tiền, cũng chẳng trở thành ông nọ bà kia. Tôi chỉ đơn giản là đi thực hiện giấc mơ của mình, vậy thôi.
 
Tôi nói với bạn những điều này chắc chắn không phải để để khoe mình giỏi giang rồi, hay gì gì khác cả. Vì làm gì có ai giỏi giang như tôi mà thi trượt đại học chứ. Làm gì có ai giỏi mà năm lớp 9 thi học kì 2 môn tiếng Anh đc có 2 điểm. Trắc nghiệm a b c d mà, ít nhất cũng phải 2,5 điểm đi. Làm gì có ai giỏi mà phụ hồ, chạy Grab làm công nhân đâu.
 
Điều mà tôi muốn nói ở đây là chỉ cần bạn tin tưởng bản thân, chỉ cần là những việc bạn thật sự cùng tha thiết muốn làm thì đều sẽ làm được. Trong 9 năm đó tôi chưa từng từ bỏ mong muốn của mình, tôi luôn tin là một ngày bản thân sẽ làm được điều mình muốn. Tuy là hơi dông dài một chút nhưng, tôi đã làm được rồi mà nhỉ.
 
Nên tôi cũng muốn bạn hãy tin tưởng ở bản thân mình. Tôi biết là cuộc sống chưa bao giờ dễ dàng với ai cả. Nhưng chỉ cần bạn không ngừng cố gắng, rồi bạn sẽ nhận được thứ mình xứng đáng thôi, tin tưởng rằng một ngày bạn sẽ chạm đến giấc mơ của mình. Bạn thấy đó cho dù con đường chông gai ra sao, trắc trở thế nào, đi qua màn đêm thứ chờ đón bạn chính là bình minh xinh đẹp kia. Chờ bạn ngắm nhìn.
 
Tính ra thì mấy hôm nay làm việc cũng hơi stress. Nên tôi viết ra đây thật ra là để tự cổ vũ bản thân mình ấy mà. Tiện thể bạn có đi qua thì cho bạn đọc ké thôi.
 
“Ví thử đường đời bằng phẳng cả.
Anh hùng hào kiệt có hơn ai.”
 
— Quees Tuổi trẻ trưởng thành và tình yêu. 3:13…..17/9/22
 
Hình như thiếu 22 thì phải. Nhưng thôi giữ lại cho mình một chút vậy. :))
 
Cà Văn Quế
ĐĂNG KÝ TƯ VẤN HỌC LẬP TRÌNH TẠI FUNiX

Bình luận (
0
)

Bài liên quan

  • Tầng 0, tòa nhà FPT, 17 Duy Tân, Q. Cầu Giấy, Hà Nội
  • info@funix.edu.vn
  • 0782313602 (Zalo, Viber)        
Chat Button
Chat với FUNiX GPT ×

yêu cầu gọi lại

error: Content is protected !!