Nhật ký mentor Funix phần 3 – Những bộn bề trăn trở
- Hiểu rõ khó khăn của học viên là điều quan trọng nhất khi làm mentor FUNiX
- Cử nhân Cơ điện tử chuyển nghề lập trình viên sau 7 tháng học online
- Mentor Nguyễn Tuấn Minh không ngừng hoàn thiện để hỗ trợ học viên hiệu quả nhất
- Kỷ niệm cùng mentor, hannah của học viên Business Analyst
- Mentor Đào Duy Tùng: "Sự phát triển của học viên là nguồn động viên to lớn cho mentor"
Mà nói thật, nhìn những điểm 10 của các bạn mình hướng dẫn, coaching, chả hiểu sao tôi cũng vui như chính tôi đạt được điểm đó vậy!
Thông tin tác giả: Bùi Quang HiếuTeam Leader tại FPT Software
Mentor tích cực tại Đại học trực tuyến FUNiX Trang cá nhân: https://www.facebook.com/quanghieuit |
Ngày…tháng …năm
4h chiều – tôi đang quay cuồng với mớ bòng bong ở Fsoft thì Hannah nhảy vào chat :
- Anh Híu ơi, cứu em vụ này với. Em gọi bao nhiêu mentor chẳng ai trả lời.
- (Đắn đo 3 giây) Ok, anh sẵn sàng. Cho anh kết nối nhé!
- Cảm ơn anh!
Hannah mở room với 1 anh Viettel. Nhìn qua profiles, tôi thấy tuổi anh khá cao (1969). Sau lời giới thiệu của Hannah, tôi gửi lời chào. Đáp lại là sự im lặng! Tôi và Hannah chat riêng với nhau và đoán: chắc anh ấy phải đi bán hàng. Viettel mà!
Một tuần sau đó, lúc 5h30 chiều, tự nhiên tôi nhận được tin nhắn từ room này. Anh “viettel” viết 1 câu hỏi không có dấu, viết tắt khá nhiều với nội dung… ngắn gọn, tinh giản hết mức. Tôi đã từng trả lời câu này rồi nên nhớ. Tôi vui vẻ hỗ trợ. Từ bên kia chỉ thấy chữ “đã xem” mặc định của FB. Hmm, thế này có ổn không nhỉ? Thôi, tôi tự trách mình hơi khó tính, suy nghĩ hơi nhiều. Chú ấy sinh năm 69, thua mẹ mình có 6 tuổi. Người ta bận, còn công, còn việc, còn con, còn cháu, thông cảm đi! Viettel mà!
Một ngày sau đó, tôi lại nhận được 3 tin nhắn từ group này. 3 tin nhắn là 3 câu hỏi với nội dung kiểu như sau :
- Su dung Them mot bit KIEM tra chan le ( parity BIT) de xác dinh loi? Cac mo dun bo nho. Cac khe cam k sd phai dc … goi la memory.
Tự nhiên tôi thấy tự ái. Tôi đã thông cảm nhưng đây là lần thứ 3 rồi. Chả lẽ cứ hơn tuổi, cứ bận thì bỏ qua hết mọi phép lịch sự tối thiểu? Mentor chúng tôi cũng đâu có rảnh? Khi đang viết bài này tôi đang mentor 9 môn. Tôi mới làm được 2 tháng thôi. Tôi chưa đủ siêu việt để nhớ bằng hết từng Quiz ở bài nào, dòng nào, câu nào. Ít nhất khi hỏi cũng nói cho tôi anh đang học môn gì, câu quiz đang hỏi là ở bài nào chứ? Và tôi… tôi có phải là cái máy trả lời câu hỏi đâu? Nếu là cái máy vô tri, vô giác, chỉ cần đưa vào đúng input nó sẽ trả ra output. Nhưng mentor là con người, có lý trí, có suy nghĩ, có cảm xúc. FUNiX là trường đại học. Đây là môi trường sư phạm. Nó có những quy chuẩn tối thiểu. Nếu môi trường giáo dục chúng ta còn cư xử chưa đúng mực, lễ độ, thì môi trường nào mới làm điều đó đây? Tôi trả lời lại như sau :
- Hi, anh. Em biết tuổi anh hơn em rất nhiều và anh rất bận với công việc của Viettel nhưng em xin phép được chia sẻ: em cũng không rảnh. Em rất hào hứng được hỗ trợ anh trong quá trình học tập nhưng em mong mỏi sự lịch sự, tương tác tốt từ cả 2 bên. Anh paste cho em 3 câu hỏi không có chính tả, không có chủ ngữ, vị ngữ gì cả. Em đâu phải là 1 cái máy trả lời không có cảm xúc? Em thậm chí còn không biết anh đang yêu cầu em support ở bài quiz nào vì em mentor khá nhiều môn. Em muốn thay đổi quy trình này:
- Khi hỏi em, anh giúp em viết có chính tả, đưa ra chi tiết thông tin anh đang gặp rắc rối ở bài quiz nào? Môn nào?
- Em mong sự lịch sự khi nói chuyện
Nếu anh thấy yêu cầu của em là quá đáng, anh làm ơn giúp em contact với Hannah để chọn mentor khác.
Anh có giải thích với thái độ không vui vẻ lắm. Tôi không biết anh có report tôi hay gì không nhưng tôi không lo lắng gì cả. Tôi không làm sai. Tôi không thấy hối hận với lương tâm của mình. Tôi quan niệm thế này: xTer là người mua kiến thức, mentor đơn giản là người bán kiến thức. xTer có quyền đòi hỏi người bán phục vụ mình để đưa ra bài giảng, lời giải thích chất lượng nhất. Xter cũng hoàn toàn có quyền từ chối những mentor có thái độ không phù hợp. Và chúng tôi cũng vậy. Tôi cũng có quyền từ chối những người mua chưa đúng mực chứ. Tôi biết Viettel là một con cá lớn. Hiệu trưởng Nam đáng kính đã phải rất vất vả mới kiếm được học viên từ Viettel. Nhưng mọi thứ trên đời đều có trắng và đen, đúng và sai. Có lẽ anh em viettel nghĩ rằng :
- Ôi, cái bọn mentor ấy là do Viettel mình gián tiếp trả lương. Không có bọn mình học thì bọn nó ra đường hết.
Có lẽ họ nghĩ vậy chăng? Đáng tiếc thay như tôi đã từng chia sẻ, chúng tôi đang sống bằng đam mê chứ không bị lệ thuộc về kinh tế.
Hôm nay tôi hỗ trợ anh Đại, sinh năm 1967. Anh ấy quá quá lịch sự. Anh gọi tôi là thầy, xưng em. Sau đó nhớ lại anh “viettel”, bất giác tôi buông tiếng thở dài :
- Giá mà anh ấy được như…
Ngày…tháng…năm
Nhận mail từ phòng đào tạo yêu cầu coaching (đôn đốc) các bạn học viên đang học chậm hơn các bạn khác. Nhiệm vụ tổ chức giao phó, không thể chối từ nhưng mình có chút ngài ngại. Xưa nay vẫn có suy nghĩ là: những bạn học chậm, không hoàn thành bài quiz, assignment… thường là những bạn lười học, ham chơi, phá phách. Mà họ đã không thích học, chỉ thích chơi thì người nhà nói còn khó, đừng nói đến mentor như mình. Nhận list từ phòng đào tạo, tôi lần lượt kết bạn, nhắn tin qua FB để hỏi han, thăm dò. Bạn nào không trả lời thì nhắn tin qua điện thoại. Nếu vẫn không có động tĩnh gì thì điện trực tiếp để thảo luận. Tôi xác định tinh thần có thể gặp phải một số thành phần cá biệt, có thái độ, lời nói không tôn trọng mình hoặc không muốn học, không muốn tiếp tục…vân vân. Rất bất ngờ là không. Tôi đã nhầm to! Tất cả các bạn đều hết sức lịch sự, lễ phép, đàng hoàng, tử tế. Thậm chí kết quả sau khi tìm hiểu hoàn toàn trái ngược với suy nghĩ của tôi. Các bạn học chậm lại là những người…chăm hơn ai hết!
Hơn 12h đêm, tôi ngồi chat với 2 bạn học chậm. Khó khăn lắm mới gặp được họ trên FB. Hỏi ra mới biết 1 bạn ở Mỹ, 1 bạn ở Úc. Cả 2 bạn đều có điểm chung là ngày đi học, tối đi làm, khuya về mới học bài và online một chút. 1 bạn thật thà bảo :
– Thầy ơi, em không giấu gì thầy, 1 tuần may ra em có được 10 tiếng rảnh.
Tức là trung bình 1 ngày bạn chỉ có hơn 1 giờ rảnh. Ai bảo đi du học là sướng nào? Thực sự gặp trường hợp này tôi không biết phải làm sao. Thực tế các bạn rất giỏi. Tự xin được học bổng ra nước ngoài học. Cố gắng đi làm kiếm thêm thu nhập để lo cho cuộc sống, rồi tằn tiện gửi về phụ giúp gia đình. Thời gian ít quá, đăng ký học Funix mà không sắp xếp được để tham gia đầy đủ. Tôi chỉ còn biết tư vấn :
– Anh hiểu, rất hiểu. Anh cũng chỉ biết động viên. Thôi thì cố gắng nỗ lực, khổ trước sướng sau. Mỗi ngày em chịu khó dành 20-30p để học Funix. Có bất cứ vấn đề gì, please, bảo anh. Nhớ nhé, anh ngồi đây – để giúp em!
Có một số bạn khác tuổi không thua tôi là bao. Đa phần đều có gia đình, con cái. Các bạn đang làm những công việc cần cơ bắp. Ngày đi làm mỏi mệt, tối về có gắng gượng nhưng cũng không học được nhiều. Sau khi được đôn đốc, các bạn cũng chịu khó hơn. Có bạn thức rất khuya để học bài. Mấy hôm sau khoe :
– Mấy bài assignment em vừa nộp, toàn 10 thầy ạ! 😀
Có bạn trước đây thì tôi không biết, nhưng sau khi chat với tôi, ngày nào cũng hỏi. Chăm chỉ lắm! Thấy hoàn thành quiz với assignment ầm ầm. Nghĩ bụng bảo :
– Lạ, thế này sao mà học chậm được nhỉ?
Có bạn học chậm gì mà…pro khiếp! Tôi gửi cho ít câu hỏi ôn tập. Bạn trả lời đúng sạch. Không sai lấy 1 câu! Thỉnh thoảng báo cáo tình hình cho cấp trên, các chị vui lắm, thích thú lắm! Mà nói thật, nhìn những điểm 10 của các bạn mình hướng dẫn, coaching, chả hiểu sao tôi cũng vui như chính tôi đạt được điểm đó vậy!
Bùi Quang Hiếu
Mentor tại Đại học trực tuyến FUNiX – funix.edu.vn
Bình luận (0
)