Mentor Bùi Quang Hiếu: 'Tôi ở đây để gieo trồng, chăm bón những mầm cây!' | Học trực tuyến CNTT, học lập trình từ cơ bản đến nâng cao

Mentor Bùi Quang Hiếu: ‘Tôi ở đây để gieo trồng, chăm bón những mầm cây!’

Chân dung Mentor - Hannah 18/07/2016

“Tôi xác định làm việc ở FUNiX không chỉ vì “tài danh, hưng vượng”. Tôi ở đây để gieo trồng, chăm bón những mầm cây. Biết đâu sau này, những mầm cây đó sẽ trở thành những cây đa, cây đề, vươn lên xanh tốt, tạo ra hoa thơm, trái ngọt cho đời, làm rạng rỡ, tô điểm cho vườn hoa CNTT nước nhà...” – Mentor Bùi Quang Hiếu.

Có đam mê công nghệ thông tin từ nhỏ, được sự ủng hộ của gia đình, gặp anh Nguyễn Thành Nam và tìm hiểu về FUNiX một cách tình cờ, hiện nay, anh Bùi Quang Hiếu đã trở thành một mentor của FUNiX. Hàng ngày, online và giải đáp hàng chục câu hỏi của học viên, với anh, làm mentor FUNiX đã trở thành một phần của cuộc sống. Dưới đây là một vài dòng tâm sự đầy tình cảm của anh Hiếu về con đường trở thành mentor FUNiX của mình.

Tôi đi làm mentor FUNiX

23h30 – kết thúc một ngày bằng việc trả lời 17 câu hỏi của 1 bạn học viên. Tôi với lấy tai nghe và thì thầm hát theo : “Nói nhiều…để cho sầu vơi, tôi ưa tìm lên đồi vắng. Ưa lắng chuông chùa vọng khơi…” – bản Lẻ Bóng của Tuấn Vũ với những giai điệu bổng trầm, miên man, nghe mà thấm thía biết bao, nhất là trông đêm mưa lạnh, cô tịch thế này. Khẽ nhìn thằng cu bé nằm ngủ ngoan như mèo con trong vòng tay mẹ. Khung cảnh bình dị mà đầm ấm biết bao. Tự nhiên muốn xem lại vài bức ảnh thủa ấu thơ của mình. Lật giở từng trang ký ức, nụ cười hiện hữu trên môi từ khi nào…

Mentor Bùi Quang Hiếu
Tác giả “chém gió” tại Đại hội Mentor đầu tiên của FUNiX

Tôi sinh ra ở một miền quê nghèo ở miền núi phía Bắc. Nơi có dòng sông quanh năm đỏ quạch phù sa, có những cánh đồng lúa mênh mang, bát ngát thẳng cánh cò bay. Quê tôi mang đậm nét cổ kính, truyền thống của làng quê đồng bằng Bắc Bộ với cây Gạo đỏ rực đầu làng, cây Đề cạnh am miễu, cây đa sau Đình, gốc lộc vừng đại cổ thụ gần chùa cùng những mái nhà rêu phong, cổ kính. Ngày nay làng tôi được gọi là “làng biệt thự cổ bị lãng quên” (anh em google để thăm làng tôi qua ảnh).

Mỗi khi nhớ về tuổi thơ, nước mắt tôi đều muốn rớt xuống. Tuổi thơ tôi đẹp và yên bình như một giấc mơ nửa đêm về sáng. Ngày đó sáng đi học, chiều không phải ra đồng phụ bố mẹ là chúng tôi đi chơi. Đủ các trò chơi của đám trẻ con quê mùa. Đá bóng bưởi, đánh khăng, ném lon, chơi cù, bắn súng đôm đốp, nặn đất, trèo cây, tắm sông, đi tát cá, đi bắt chuột, đi chao cua. Nhớ sao là nhớ những buổi trưa trốn bố mẹ đi bắt cá. Tôi bẩn từ đầu đến chân chỉ còn hở 2 con mắt. Thành quả là vài con cá rô, diếc bé như 2 đầu ngón tay. Tôi vui vẻ mang về khoe bố mẹ! Rồi những chiều cùng nhau thả diều trên bờ đê với cơ man cỏ may, cỏ mật, cỏ lau thơm dìu dịu. Bên cạnh là cánh đồng lúa đang thì con gái xanh non, mơn mởn trải từ bờ ruộng mải miết đến tận chân trời. Cứ chạy 1 lúc chúng tôi lại lấy 1 bông lúa và tận hưởng dòng sữa ngọt ngào, kỳ diệu từ bông lúa non – thứ đồ ăn vặt ngọt lành nhất trên đời của đám trẻ quê mùa. Rồi những buổi tối lộng gió cùng nhau đi dạo trên con đường đất, dưới bầu trời ngập tràn ánh sao, chúng tôi ngồi đầu đình kể chuyện ma để đêm về phải nhờ bố đưa đi tè. Nhớ sao là nhớ cả một trời kỷ niệm ngày xưa…

Lớn lên, bố mẹ hướng tôi theo học ngành CNTT. Tôi chưa bao giờ hết cảm ơn bố mẹ về quyết định đúng đắn này. 5 năm đại học trôi qua như chớp mắt. Tôi ra trường, đi làm 3 công ty nước ngoài nhỏ có, to có khác nhau rồi vào Fsoft. Khi vào Fsoft, tôi đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Đầu tiên là…người ở đây rất bựa! Tôi chưa bao giờ thấy ở đâu nhiều người bựa đến thế! Ví dụ như ông Dương béo ngồi cạnh tôi. Tên anh ấy là Đỗ Văn Dương. Nhưng các anh khác toàn gọi là thằng Dương Vậ**! Rồi anh Thông ngồi bên cạnh. Anh thích chơi đế chế. Anh thích cầm Assyrian. Thế là bị đặt biệt danh Thông Assyrian. Rồi rút ngắn còn…Thông ass!

Nhớ có lần em Tracy sang thăm văn phòng. Khi sếp đang dẫn đi giới thiệu, anh Dương vừa cười hết sức nham nhở, vừa vẫy tay, hú hét và đá lông nheo với em Tracy. Tởm hơn nữa anh Thông kiếm đâu ra cuộn giấy vệ sinh giơ lên vừa cười hết sức khả ố vừa… liếm mép xoạt xoạt! Max bựa!

Tác giả ở FSoft - ngôi nhà lớn
Tác giả ở FSoft – ngôi nhà lớn

Bất ngờ nữa là ở Fsoft phong trào phát triển hết sức mạnh mẽ. Tôi thích viết lách. Ở các công ty trước, tôi không có chỗ để thể hiện khả năng này. Khi vào Fsoft thì hoàn toàn ngược lại. Tôi nhớ khi tôi vào công ty được 6 tháng, có cuộc thi 1B2020 diễn ra. Nội dung là anh em viết tham luận đưa ra chiến lược, giải pháp để giúp công ty đạt 1 tỷ USD và 30.000 nhân sự vào năm 2020. Tôi ngồi hí hoáy 30 phút, viết ra 1 bài nêu quan điểm cá nhân – chủ yếu là chê Fsoft. Rồi đùng 1 cái bài viết của tôi lên báo Cucumber. Rồi đùng cái nữa bài viết được hơn 300 like, hơn 50.000 lượt view cùng hàng trăm comment. Đùng mấy cái như thế thành một vụ nổ đưa tôi thẳng đến giải nhất cuộc thi 1B2020. Tôi được tham dự hội nghị Fast & Furious 2, có 10 phút phát biểu trên sân khấu trước các sếp, được CEO Hoàng Việt Anh tặng hoa. Mơ hay thực đây? Nếu đây là giấc mơ, xin cho cơn mộng mị này kéo dài mãi…

Và hôm đó, tôi gặp anh Nguyễn Thành Nam. Trước khi vào Fsoft tôi đã nghe danh anh Nam. Anh là người có công lớn trong việc xây dựng Fsoft trở thành đế chế phần mềm như ngày này. Rồi anh là người rất dị, rất quái chiêu. Rồi anh là đại gia thứ thiệt với cổ phiếu trị giá hơn 300 tỷ (@@).

Chiều hôm đó, ăn cơm trưa xong (xin thưa thêm, thức ăn dở tệ) là đến phần trình bày của anh Nam về FUNiX. Xuất hiện trên sân khấu là 1 anh cao ngỏng, đầu trọc, tóc lốm đốm bạc, mặt nhăn nheo, áo cộc tay không sơ vin và chiếc áo đó cũng đã sờn vai, mỏng chỉ. Đại gia Nam đây á? Hơi khác với những gì tôi tưởng tượng. Sao giống…đại gia chân đất quá! Không tướng tá, bụng sếp như anh Tiến béo. Chẳng điệu đà xịt keo láng mịn như anh Việt Anh. Anh Nam giản dị từ phong cách đến tính tình. Đến khi thuyết trình về FUNiX, tôi thấy một anh Nam khác. Anh hay cười lắm! Anh cười như…hoa nở mùa xuân! Anh nói chuyện vui lắm. Anh hua chân, múa tay nhiệt thành. Anh show lên ảnh 1 cô bé 15 tuổi đang hỏi bài mentor. Điều này làm anh Lê Hồng Hải (PGD FSU1) trước là sếp của tôi ở BU2 giật ngay mic của MC và bảo : “anh Nam ôiii, cho em làm mentor của em 15 tuổi đấy cho” – làm hội trường cười bò!

Mentor Bùi Quang Hiếu (giữa) nhận giải mentor xuất sắc của tháng tại FUNiX
Mentor Bùi Quang Hiếu (giữa) nhận giải mentor xuất sắc của tháng tại FUNiX

Tối về tôi vào Google gõ chữ FUNiX. Ờ, website không tệ. Ah, có phần show mentor. Gớm, toàn ông tai to mặt lớn, chức tước thứ dữ cả. Ở dưới có phần đăng ký mentor. Tôi liều bấm vào, điền thông tin, gửi CV và chờ đợi. Bẵng đi hơn 1 tháng sau, tôi nhận được mail từ chị Ngọc hẹn ngày mai phỏng vấn. Mail chị viết rất vui vẻ, lịch sự. Tôi hào hứng lắm, hồi hộp lắm. Tối đó ngồi ôn lại thật kỹ những môn đã đăng ký mentor. Buổi phỏng vấn với chị Hiền diễn ra rất đơn giản và nhẹ nhàng. Chị không hỏi gì về technical. Phải chăng vì tôi đã có 3 chứng chỉ quốc tế về 2 môn này rồi nên chị không hỏi nữa? Chị chỉ hỏi về khả năng trình bày, kinh nghiệm giảng dạy, sự nhiệt tình…kết quả tôi đậu. Chị Ngọc gửi mail chúc mừng tôi khi đồng hồ đã điểm sang ngày mới.

4 hôm sau, tôi bắt đầu làm mentor. Tôi đã review rất kỹ giáo trình và các câu hỏi có trong chương trình của FUNiX. Đi làm về, ăn thật nhanh bát cơm rồi phi vào online Facebook. Bạn Hanah Nguyễn add tôi vào group mentor rồi gửi lời chào. Tôi chào lại cho lịch sự. Sau đó chat riêng, hỏi xem có ai cần hỏi gì ko? Bạn nhẹ nhàng bảo tạm thời chưa có câu hỏi anh ạ! Thế là tôi ngồi chờ. Cũng chả sao! 1 tiếng, 2 tiếng, 3 tiếng trôi qua. 11h đêm, Hanah chúc ngủ ngon các mentor. Tôi cũng chúc lại. Hết ngày làm việc đầu tiên tại FUNiX!

Hôm sau, mọi việc diễn ra đúng như thế. Cả buổi tối chỉ có lời chào rồi lời chúc ngủ ngon của Hanah. Tôi hơi sốt ruột. Đến ngày thứ 3, mọi việc lặp lại y như vậy. Gì thế này?? Không có ai hỏi gì là sao? Hay là vì tôi mới nên Hanah chưa tin tưởng giao câu hỏi? Hay là mạng có vấn đề gì? Rất nhiều câu hỏi xuất hiện trong đầu tôi. Ngày thứ 4, mọi việc vẫn vậy. Gần 11h, tôi đang chờ lời chúc từ Hanah thì bỗng nhiên bạn nhảy vào chat :

– Anh Hiếu ơi, có bạn học viên cần giúp môn web. Anh sẵn sàng kết nối chứ ạ?
– À…ừ…anh rất vui. Cho anh kết nối nhé!

Bạn học viên gửi 1 file có bug về css và nhờ fix. Khá đơn giản. Tôi vừa fix vừa giải thích cho bạn. Thái độ của bạn không tôn trọng tôi lắm. Nói chuyện không có kính ngữ dù ít tuổi hơn tôi khá nhiều. Thôi thì cũng kệ, tự động viên : “Cau xanh mấy nắng thì vừa – vôi nồng mấy độ thì ưa miệng người”. Mỗi người một tính, một cách nói chuyện. Tôi support bạn xong, Hannah bảo : em tổng kết, bạn hỏi 3 câu anh nhé! Vững dạ, thở phào, ngủ ngon khi đã gần nửa đêm.

Mentor Bùi Quang Hiếu và cha đẻ FUNiX Nguyễn Thành Nam
Mentor Bùi Quang Hiếu và cha đẻ FUNiX Nguyễn Thành Nam

Ngày hôm sau mọi chuyện ổn hơn. Tôi gặp 1 bạn khác lịch sự, lễ phép, hỏi tôi 4 câu. Hôm sau là bạn nữa hỏi tôi hơn 10 câu. Hôm sau lại 1 bạn nữa hỏi tôi 13 câu. Hỏi xong còn chúc : anh nhiệt tình quá, em chúc anh lên top mentor! Vui, để đâu cho hết vui!

Thứ 7 ở nhà, tôi online sớm và dặn Hanah : có ai cần thì gọi anh nhé, cảm ơn em! Hanah lịch sự nói vâng. Lát sau tôi support 1 bạn hơn 10 câu nữa. Trong đó có những câu cấp độ 6. Khoe với mẹ :

– Mẹ ơi, tính ra hôm nay con được 340k đấy.

Mẹ tôi vừa nựng cháu vừa nhìn tôi rồi cười hiền hậu, sung sướng bảo :

– Đấy, thế là gần bằng tạ thóc ở quê đấy. Chiều mẹ mua con gà cả nhà liên hoan ăn mừng!

Đến ngày hôm nay, đã là 2 tuần tôi làm mentor ở FUNiX. Tôi xin đăng ký làm mentor thêm 2 môn nữa. Tôi đã quen với việc online hàng tối và sẵn sàng giúp đỡ các bạn khi có yêu cầu. Tôi quen với lời chào và lời chúc ngủ ngon từ Hanah dễ thương. Tôi xác định làm việc ở FUNiX không chỉ vì “tài danh, hưng vượng”. Tôi ở đây để gieo trồng, chăm bón những mầm cây. Biết đâu sau này, những mầm cây đó sẽ trở thành những cây đa, cây đề, vươn lên xanh tốt, tạo ra hoa thơm, trái ngọt cho đời, làm rạng rỡ, tô điểm cho vườn hoa CNTT nước nhà…

Hôm qua, tôi tình cờ gặp lại anh ChiênVH. Anh vốn là đồng nghiệp cũ của tôi ở Cardlab Inc. Giờ là Bu lead của TQA. Anh Chiên dễ làm người khác ấn tượng với mái tóc bông xù, dáng người mảnh khảnh, cách nói chuyện thông minh. Hai anh em vào quán cafe tâm tình. Anh bảo :

– Dạo này suy nghĩ chuyện tiền nong hay sao mà tóc bạc hết rồi chú?
– He he, thế anh nghe câu này chưa :

Non xanh vốn trẻ trung, bạc đầu do tuyết
Nước biếc nguyên mát lành, mặt nhăn tại gió.

Sau một hồi tán hươu, tán vượn, hỏi thăm về công việc, khi nghe tôi mới vào FUNiX làm mentor, anh mở to mắt, hỏi:

– Ơ, thế chú cũng dị nhân à?
– Vâng, thế chả nhẽ….anh cũng dị…?

Nhìn mái tóc bông xù, gương mặt xương xẩu. Tôi thấy anh giống dị nhân hơn ai hết! Tôi chợt phì cười, rồi cười to hơn. Anh cũng cười, tiếng cười giòn tan, trong trẻo bay vút theo gió ngàn bát ngát. Ngoài kia, ánh nắng mùa hạ rực rỡ đổ tràn con phố…

Bùi Quang Hiếu

Mentor FUNiX – funix.edu.vn

ĐĂNG KÝ TƯ VẤN HỌC LẬP TRÌNH TẠI FUNiX

Bình luận (
0
)

Bài liên quan

  • Tầng 0, tòa nhà FPT, 17 Duy Tân, Q. Cầu Giấy, Hà Nội
  • info@funix.edu.vn
  • 0782313602 (Zalo, Viber)        
Chat Button
Chat với FUNiX GPT ×

yêu cầu gọi lại

error: Content is protected !!